Bộ lạc người thấp bé ở Trung Quốc, người trưởng thành chỉ cao 1.3m và nguyên nhân thực sự đằng sau

Những con người cao không đến 1.3m này hoàn toàn là người thật, không phải một nhân vật trong thế giới cổ tích nhưng vì một số bệnh lý đặc biệt khiến họ có ngoại hình khác hoàn toàn như vậy.
Ở Côn Minh, Vân Nam có một bộ lạc người lùn, có khoảng hơn 100 lùn sinh sống tại đây.

Người ta nói rằng nơi họ ở y như xứ sở thần tiên trong các câu chuyện cổ tích, họ sống trong những ngôi nhà bé tí chỉ cao không quá 2 mét nhưng sinh hoạt thì không khác gì mấy so với rất nhiều bộ lạc khác.

Họ thường mặc quần áo sặc sỡ, chuyện trò thoải mái với du khách và thực hiện nhiều màn nhào lộn độc đáo để chào đón khách du lịch tới làng của họ. nói cách khác đây chính là địa điểm rất được trẻ em yêu thích.

Người lùn sống tại đây không phải là một trong nhân vật hoạt hình do người ta tạo ra mà họ đều là những con người bằng xương bằng thịt thật.

Xem thêm: du lịch hè Trung Quốc tại đây hoặc liên hệ 1800 6700 để được tư vấn chi tiết.

Hầu hết những người lùn ở chỗ này mắc một số ít bệnh có gen di truyền dẫn đến chứng chậm trở nên tân tiến, những người trưởng thành đều cao không quá 1.3m. Vì căn bệnh không có thuốc chữa này mà cơ thể của họ rất yếu và không thể làm việc nặng.

Trước đây họ thường bị phân biệt đối xử và bị rất nhiều người xua đuổi vì kích thước nhỏ bé của họ, do đó họ quyết định sống tách biệt ra một nơi rất xa với thế giới loài người.

 

Không ít người lùn nói rằng việc họ có thể gặp những người giống hệt như mình, đồng cảm với họ là 1 sự an ủi rất lớn cho nửa đầu cuộc đời cô đơn.

Người biểu diễn nhào lộn lớn nhất tại chỗ này chỉ ở khoảng độ tuổi 30, cũng có không ít người dân lùn tìm thấy nửa kia của mình ở chỗ này và ra quyết định sống cùng với nhau.

Ngày nay người lùn đã cởi mở hơn và nhiều người khác cũng đã có cái nhìn thiện cảm với họ nên khách du lịch tới du lịch tham quan bộ lạc người lùn ngày càng nhiều, điều này đóng góp thêm phần cải thiện thu nhập kinh tế của họ rất lớn.

Phan Hằng (Theo Sohu)

 

Leave a Reply